TRANH KIM HOÀNG, NGUỒN GỐC & VÌ SAO KHÔI PHỤC SAU 70 NĂM THẤT TRUYỀN

Mục lục

Giữa vô số dòng tranh dân gian Việt Nam, tranh Kim Hoàng luôn mang một nét đẹp rất riêng: rực rỡ mà trầm ấm, dân dã mà tinh tế, vừa mang tính nghệ thuật vừa gắn liền với đời sống nông thôn Bắc Bộ.

Nhưng số phận của dòng tranh ấy lại gập ghềnh hơn bất kỳ dòng tranh nào khác. Từ một nghề từng hưng thịnh mỗi dịp Tết, tranh Kim Hoàng rơi vào thất truyền suốt gần 70 năm, tưởng như không bao giờ tìm lại được.

Sự trở lại của tranh Kim Hoàng là sự nỗ lực bền bỉ của nghệ nhân, của cộng đồng văn hóa, và của những dự án như Nét Việt Nam. Bởi không chỉ là hồi sinh một nghề truyền thống, mà còn là hành trình giữ lại một phần quan trọng của di sản Việt.

Tranh Kim Hoàng - hơn 70 năm thất truyền

Nguồn gốc & Lịch sử phát triển của tranh Kim Hoàng

Tranh Kim Hoàng xuất hiện từ khoảng cuối thế kỷ XVIII–XIX tại hai thôn Kim Hoàng và Kim Bằng (nay thuộc xã Vân Canh, Hoài Đức, Hà Nội). Đây là vùng văn hóa Xứ Đoài, nổi tiếng với lễ hội, tín ngưỡng và mỹ thuật dân gian.

Vào thời kỳ hưng thịnh, mỗi dịp Tết đến xuân về, làng Kim Hoàng tấp nập người mua bán tranh. Gà trống, lợn nái, bé chăn gà, đấu vật, em bé hái dừa,… là những hình ảnh quen thuộc treo trên bàn thờ, góc nhà, cửa ra vào.

Người dân tin rằng tranh Kim Hoàng mang theo phúc – lộc – an – khang, đủ để khởi đầu một năm mới may mắn.

Điều đặc biệt khiến Kim Hoàng khác biệt so với Đông Hồ hay Hàng Trống chính là:

  • Sắc đỏ son của giấy điều
  • Kỹ thuật kết hợp in mộc bản và vẽ tay
  • Chủ đề gần gũi với đời sống nông thôn
  • Tinh thần thẩm mỹ nhẹ nhàng, duyên dáng

Dòng tranh này không chỉ phản ánh tín ngưỡng mà còn cho thấy tâm hồn người Việt: yêu sự ấm áp, thích điều rực rỡ, và trân trọng cái đẹp mộc mạc của cuộc sống.

Vẻ đẹp của tranh Kim Hoàng đỏ son

Nền giấy hồng điều – linh hồn của tranh

Không có dòng tranh dân gian nào ở Việt Nam mang sắc đỏ đặc trưng như Tranh Kim Hoàng. Nền giấy điều – hay còn gọi là giấy son – được nhuộm bằng sỏi son tự nhiên, rồi phết thêm hồ điệp hoặc hồ da trâu để tạo độ ấm, độ lì và độ sâu màu.

Trong văn hóa Việt Nam và nhiều quốc gia Á Đông, màu đỏ luôn là màu của dương khí, may mắn và sự khởi đầu thuận lợi. Bởi vậy, khi những tờ giấy điều được trải ra, sắc đỏ ấy lập tức gợi nên không khí Tết: rực rỡ mà ấm áp, quen thuộc mà thiêng liêng.

Chỉ một ánh nhìn, người ta đã thấy mùa xuân đang đến rất gần.

Kỹ thuật độc đáo: vừa in mộc bản, vừa vẽ tay

Một bức Tranh Kim Hoàng được hoàn thiện qua hai công đoạn tưởng đơn giản mà đầy công phu.

Trước hết, nghệ nhân khắc và in mộc bản để tạo nên bố cục chính: hình gà, dáng lợn, đường nét nhân vật hay mảng trang trí. Những đường in này dứt khoát, chắc khỏe, đóng vai trò như “bộ xương” của bức tranh.

Sau đó, từng chi tiết được vẽ tay bằng bút lông: đôi mắt gà long lanh, sợi lông cánh cong mềm, xoáy tai lợn tròn như dấu ấn phúc lộc, nếp áo của nhân vật, hay những vân mây uốn lượn quanh hình.

Chính bước vẽ tay này mang đến linh hồn cho tranh.

Nét vẽ của mỗi nghệ nhân là một nhịp thở riêng, khiến không bức tranh nào giống bức nào dù cùng một khuôn mộc bản.

Tranh Kim Hoàng vì thế vừa có tính khuôn mẫu của kỹ thuật truyền thống, vừa có sự ngẫu hứng, cảm xúc của người cầm bút. Nơi kỹ thuật và nghệ thuật gặp nhau để tạo nên bản sắc độc nhất của dòng tranh này.

Chủ đề gần gũi – thể hiện đời sống thường nhật Bắc Bộ

Các đề tài trong Tranh Kim Hoàng phản ánh rất rõ tinh thần và nhân sinh quan của người Việt xưa.

Mỗi hình tượng không chỉ để trang trí, mà đều mang theo một lớp ý nghĩa đẹp đẽ:

  • Gà trống – biểu tượng của ánh sáng, sự tinh anh và khởi đầu mới.
  • Lợn nái –  hiện thân của sự sung túc, ấm no, phồn thực.
  • Bé vật trâu – gợi nhớ sức sống bền bỉ và tinh thần lao động của người nông dân.
  • Cảnh sinh hoạt Tết – những khoảnh khắc sum vầy, đoàn viên, tiếng cười rộn rã mỗi độ xuân về.
  • Các hình tượng thờ cúng – gửi gắm niềm tin tâm linh, sự chở che và bình an.

Giá trị của tranh không chỉ nằm ở sắc đỏ rực rỡ hay nét vẽ phóng khoáng, mà còn ở cái hồn Việt: ấm áp, lạc quan và nhân hậu – thứ khiến tranh Kim Hoàng sống mãi trong lòng nhiều thế hệ.

Sự mai một – hơn 70 năm trong bóng tối

Thật khó tin rằng một dòng tranh rực rỡ như Tranh Kim Hoàng lại từng có lúc biến mất gần như hoàn toàn. Từ một nghề in tranh nhộn nhịp mỗi dịp Tết, Kim Hoàng rơi vào bóng tối bởi những biến cố không ai ngờ tới.

Bi kịch bắt đầu vào trận lụt năm 1915.

Nước lũ đổ về bất ngờ, cuốn trôi toàn bộ bản khắc, phá hủy nhà xưởng, làm hỏng nguyên liệu và sắc màu. Với một dòng tranh dựa hoàn toàn vào bản mộc để in, mất bản khắc đồng nghĩa với việc không thể tiếp tục làm nghề. Từ đó, những khuôn gà, khuôn lợn vốn là linh hồn của tranh Kim Hoàng chìm vào dòng nước lũ và không bao giờ trở lại.

Những năm chiến tranh và loạn lạc 1945 càng khiến nghề thêm kiệt quệ. Người dân phải lo miếng ăn, lo giữ mạng, ít ai còn nghĩ đến việc treo tranh Tết. Những bức tranh đỏ son từng là niềm vui ngày xuân bỗng trở thành xa xỉ. Nghề tranh vì thế mỗi năm một thưa, mỗi mùa một vắng.

Tới thập niên 1960-1970, Kim Hoàng gần như chỉ còn tồn tại trong ký ức của các cụ cao niên. Không còn nghệ nhân, không còn bản khắc, không còn ai biết cách pha hồ, trải giấy, in mộc, vẽ nét.

Nhiều người tin rằng dòng tranh này đã thật sự tuyệt chủng.

Bảy mươi năm, một khoảng thời gian đủ dài để một nghề truyền thống biến mất vĩnh viễn khỏi đời sống. Nhưng may mắn thay, số phận của Tranh Kim Hoàng không kết thúc ở đó.

Hành trình nỗ lực phục hồi một di sản

Sự hồi sinh của Tranh Kim Hoàng gắn liền với một cái tên: nghệ nhân Đào Đình Chung, người con của chính mảnh đất đã sinh ra dòng tranh này. Với anh, Kim Hoàng không chỉ là một nghề cổ, mà là phần ký ức của làng quê, của tuổi thơ, của những câu chuyện ông bà kể lại mỗi đêm đông.

Từ bé, anh Chung đã lớn lên cùng những hình dung mơ hồ về sắc đỏ rực của giấy điều, về những phiên chợ Tết đông vui, về tiếng cười trẻ con khi chọn tranh gà treo lên vách, về hình lợn nái tròn trịa tượng trưng cho phúc lộc nhà nông. Những câu chuyện ấy gieo vào lòng cậu bé một niềm thương nhớ với thứ nghề đã biến mất, và một nỗi thôi thúc muốn nhìn nó sống lại một lần nữa.

Khi trưởng thành, anh bắt đầu hành trình của riêng mình – một hành trình không có bản khắc cũ, không có công thức pha màu, không có người truyền nghề, chỉ có những ký ức rời rạc và lòng kiên trì. Anh thử pha màu son từ hàng trăm cách khác nhau; thử từng loại giấy để tìm đúng độ lì của nền điều; soi ảnh tư liệu cũ để đoán lại hình gà, dáng lợn; in thử từng bản mộc; rồi lặng lẽ ngồi vẽ lại từng sợi lông gà theo cách mà các cụ trong làng còn nhớ.

Có những ngày cả chục bức tranh thất bại: màu lem, nét nhòe, bố cục lệch. Nhưng anh không dừng lại. Cứ thế, từng bước, anh lần theo dấu vết của quá khứ như thể đang thu nhặt lại những mảnh ký ức bị cuốn trôi sau trận lụt năm nào.

Cho đến khi một ngày, anh khôi phục được màu đỏ son chuẩn, tạo lại bản khắc gà – lợn – bé vật trâu, và tái hiện được nét vẽ tay đặc trưng của dòng tranh. Khoảnh khắc đó, Kim Hoàng thực sự sống lại.

Sự phục hồi này không chỉ là tái tạo kỹ thuật, mà là tái tạo cả một ký ức văn hóa, ký ức về Tết xưa, về những điều đẹp đẽ và giản dị của người Việt. Nhờ nỗ lực của anh, sắc đỏ Kim Hoàng lại một lần nữa trở về trên những nếp nhà, những phiên chợ, và trong trái tim của những người yêu di sản.

Trên nền đỏ son là hơi thở của một di sản

Tranh Kim Hoàng chưa bao giờ chỉ là tranh.

Ẩn sau mỗi mảng màu đỏ son là cả một vùng ký ức của làng quê Xứ Đoài; là hơi ấm của những ngày giáp Tết khi cả nhà quây quần treo tranh mới; là bài học về sự bền bỉ của những người làm nghề dám đi ngược thời gian để tìm lại di sản đã mất.

Nó cũng là minh chứng rằng di sản chỉ thật sự sống khi có người giữ và có người yêu, khi vẫn còn ai đó tin rằng những gì cũ kỹ không nên bị lãng quên, mà cần được nâng niu và trao tiếp cho thế hệ sau.

Việc khôi phục dòng tranh này sau hơn 70 năm thất truyền không chỉ là thành tựu của kỹ thuật hay nghệ thuật, mà là một chiến thắng của ký ức, của lòng tự hào Việt, của niềm tin rằng cái đẹp truyền thống luôn có chỗ đứng trong nhịp sống hiện đại.

Và trên hành trình đưa sắc đỏ son trở lại, Nét Việt Nam trở thành chiếc cầu nối: kết nối nghệ nhân với cộng đồng, kết nối di sản với Gen Z, để những giá trị xưa cũ không chỉ được nhìn ngắm, mà được chạm, được hiểu, được sống lại và không bao giờ tắt.

Theo dõi Nét Việt Nam để khám phá thêm những nét đẹp văn hóa truyền thống của Việt Nam!